上陽(yáng)白發(fā)人-愍怨曠也(白居易)拼音版、注音及讀音
上陽(yáng)白發(fā)人-愍怨曠也拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:白居易
shàng yáng bái fà rén mǐn yuàn kuàng yě
上陽(yáng)白發(fā)人-愍怨曠也
shàng yáng rén,hóng yán àn lǎo bái fà xīn。lǜ yī jiān shǐ shǒu gōng mén,上陽(yáng)人,紅顏闇老白發(fā)新。綠衣監(jiān)使守宮門,
yī bì shang yáng duō shǎo chūn。xuán zōng mò suì chū xuǎn rù,rù shí shí liù jīn liù shí。
一閉上陽(yáng)多少春。玄宗末歲初選入,入時(shí)十六今六十。
tóng shí cǎi zé bǎi yú rén,líng luò nián shēn cán cǐ shēn。yì xī tūn bēi bié qīn zú,
同時(shí)采擇百馀人,零落年深殘此身。憶昔吞悲別親族,
fú rù chē zhōng bù jiào kū。jiē yún rù nèi biàn chéng ēn,liǎn shì fú róng xiōng shì yù。
扶入車中不教哭。皆云入內(nèi)便承恩,臉?biāo)栖饺匦厮朴瘛?br> wèi róng jūn wáng dé jiàn miàn,yǐ bèi yáng fēi yáo cè mù。dù lìng qián pèi shàng yáng gōng,
未容君王得見(jiàn)面,已被楊妃遙側(cè)目。妒令潛配上陽(yáng)宮,
yī shēng suì xiàng kōng fáng sù。sù kōng fáng,qiū yè zhǎng,yè zhǎng wú mèi tiān bù míng。
一生遂向空房宿。宿空房,秋夜長(zhǎng),夜長(zhǎng)無(wú)寐天不明。
gěng gěng cán dēng bèi bì yǐng,xiāo xiāo àn yǔ dǎ chuāng shēng。chūn rì chí,
耿耿殘燈背壁影,蕭蕭暗雨打窗聲。春日遲,
rì chí dú zuò tiān nán mù。gōng yīng bǎi zhuàn chóu yàn wén,liáng yàn shuāng qī lǎo xiū dù。
日遲獨(dú)坐天難暮。宮鶯百囀愁厭聞,梁燕雙棲老休妒。
yīng guī yàn qù zhǎng qiǎo rán,chūn wǎng qiū lái bù jì nián。wéi xiàng shēn gōng wàng míng yuè,
鶯歸燕去長(zhǎng)悄然,春往秋來(lái)不記年。唯向深宮望明月,
dōng xī sì wǔ bǎi huí yuán。jīn rì gōng zhōng nián zuì lǎo,dà jiā yáo cì shàng shū hào。
東西四五百回圓。今日宮中年最老,大家遙賜尚書(shū)號(hào)。
xiǎo tóu xié lǚ zhǎi yī shang,qīng dài diǎn méi méi xì cháng。wài rén bú jiàn jiàn yīng xiào,
小頭鞋履窄衣裳,青黛點(diǎn)眉眉細(xì)長(zhǎng)。外人不見(jiàn)見(jiàn)應(yīng)笑,
tiān bǎo mò nián shí shì zhuāng。shàng yáng rén,kǔ zuì duō。shǎo yì kǔ,lǎo yì kǔ,
天寶末年時(shí)世妝。上陽(yáng)人,苦最多。少亦苦,老亦苦,
shǎo kǔ lǎo kǔ liǎng rú hé。jūn bú jiàn xī shí lǚ xiàng měi rén fù,
少苦老苦兩如何。君不見(jiàn)昔時(shí)呂向美人賦,
yòu bú jiàn jīn rì shàng yáng bái fà gē。
又不見(jiàn)今日上陽(yáng)白發(fā)歌。