舟中聽(tīng)大人彈琴(蘇軾)拼音版、注音及讀音
舟中聽(tīng)大人彈琴拼音版、注音及讀音:
文學(xué)家:蘇軾
zhōu zhōng tīng dà rén tán qín
舟中聽(tīng)大人彈琴
tán qín jiāng pǔ yè lòu shuǐ,liǎn rèn qiè tīng dú jī áng。彈琴江浦夜漏水,斂衽竊聽(tīng)獨(dú)激昂。
fēng sōng pù bù yǐ qīng jué,gèng ài yù pèi shēng láng dāng。
風(fēng)松瀑布已清絕,更愛(ài)玉佩聲瑯珰。
zì cóng zhèng wèi luàn yǎ yuè,gǔ qì cán quē shì yǐ wàng。
自従鄭衛(wèi)亂雅樂(lè),古器殘缺世已忘。
qiān jiā liáo luò dú qín zài,yǒu rú lǎo xiān bù sǐ yuè xīng wáng。
千家寥落獨(dú)琴在,有如老仙不死閱興亡。
shì rén bù róng dú fǎn gǔ,qiáng yǐ xīn qǔ qiú kēng qiāng。
世人不容獨(dú)反古,強(qiáng)以新曲求鏗鏘。
wēi yīn dàn nòng hū biàn zhuǎn,shù shēng fú cuì rú shēng huáng。
微音淡弄忽變轉(zhuǎn),數(shù)聲浮脆如笙簧。
wú qíng kū mù jīn shàng ěr,hé kuàng gǔ yì duò miǎo máng。
無(wú)情枯木今尚爾,何況古意墮渺茫。
jiāng kōng yuè chū rén xiǎng jué,yè lán gèng qǐng dàn wén wáng。
江空月出人響絕,夜闌更請(qǐng)彈文王。